KHÔNG GÌ BẰNG “TỰ LỰC CÁNH SINH”
💮 Gặp chuyện khó khăn, tự mình biết hỏng ở đâu thì đắp, rối ở đâu thì gỡ. Không biết mình cần gì thì người khác cũng chẳng biết ở đâu mà dang tay cứu.
💮 Đường đời đánh ngã sấp mặt, trầy da tróc vảy cũng tự mình chữa lành, đã ngã rồi không tự đứng lên, tính để người ta đạp lên sao?
💮 Thành công không khoe khoang, thất bại không giải trình. Sự cố gắng trong im lặng luôn nhận được thành tựu rộn vang.
💮 Nước mắt uất ức rơi, khóc một trận không biết trời mây thế nào, rồi tự mình lau khô, sáng mai lại vui vẻ chiến đấu tiếp.
💮 Có chuyện buồn bã, tự mình an ủi nội tâm, cho bản thân thêm động lực đi tiếp. Mình không hiểu mình, đừng mong người khác biết tuốt.
💮 Cha mẹ mình, mình không lo toan, vậy đùn đẩy cho ai lo. Nếu không gánh vác được gia đình, ít nhất cũng đừng để cha mẹ phải muộn phiền.
💮 Đồ ăn mình tự mua, tiền mình tự kiếm, thân mình tự nuôi. Như vậy mình mới có lựa chọn, sống theo ý của mình. Không gì bằng tự thân vận động.
💮 Cầu thời, cầu vận không bằng cầu mình. Chuyện của mình người khác sao thấu, đợi chờ ban ơn chi bằng tự lực hành động.
💮 Tương lai mình không lo, thì để ai lo đây? Nếu không làm chủ ước mơ của mình, mình sẽ phải lao động cho giấc mơ của kẻ khác.
💮 Học hành làm việc tốt là ấm vào thân mình, cho mình chứ cho ai mà tiếc công sức. Mình không làm chủ cuộc đời thì sẽ có kẻ khác làm thay!
“Chúng ta đang thực sự tạo ra tương lai của mình bằng những việc làm mỗi ngày. Sự thành công hay thua kém sau này, do một tay mình làm nên hôm nay. Sướng khổ thế nào là tự mình chuốc lấy”
NHỮNG NGUYÊN TẮC SỐNG CỦA CỔ NHÂN
💮 Dựa vào chính mình luôn là bền vững nhất. Mọi người, mọi vật, luôn chỉ đi cùng ta một đoạn đường, đừng cầu mong gì quá xa xôi.
💮 Giúp được ai điều gì thì cứ giúp. Chúng ta mải mê "tích lũy giá trị" mà thường quên rằng, những việc ta làm vô tư và thành tâm thường ngày, có đôi khi lại là những giá trị lớn nhất.
💮 Cái gì phải gượng ép thì đều chưa phải là tuyệt vời. Tuy nhiên, cuộc sống đôi lúc là phải làm những thứ mình không thích, thậm chí làm cho tới khi thuần thục, tự nhiên, để nó vô tình biến thành thứ mình thích.
💮 Thị phi tranh giành của nhân thế chỉ là bề nổi dành cho những ai chưa hiểu thấu. Đến một thời điểm nào đó, con người ta sẽ không còn muốn tranh đua nữa. Cái gì cho đi được thì cho đi, cống hiến được thì cống hiến. Cái gì không phù hợp thì thoái lui. Cứ vậy, nhẹ nhàng mà sống.
💮 Lòng tham của con người luôn là vô đáy. Giữ lòng tham, sự lao tâm khổ tứ là vô hạn. Vì thế buông bỏ cũng chính là một loại trí tuệ tỉnh thức.
~Nguồn st, đăng bởi: Work Online~